Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

/

Chương 54: Chương 54: Tiểu quỷ thông minh.

Chương 54: Chương 54: Tiểu quỷ thông minh.

Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

Ấu nhi viên nhất bả thủ

5.448 chữ

01-06-2024

Năm nay, công việc kinh doanh của gia đình Lưu Hoành Kính rất bình thường, tiền bạc khá khó để quay vòng. Nhưng nếu nói nhà Giang Vãn Châu thiếu tiền, có quỷ mới tin!   

Một dãy phố cửa hàng, cộng với ba nhà máy lớn, một năm mẹ kiếp chỉ riêng tiền thuê nhà đã là một con số rất khủng khiếp!   

Lưu Hoành Kính mấy lần muốn mở miệng, lại thật sự không biết nên nói cái gì, sắc mặt tái nhợt. Hắn lẩm bẩm trong lòng: "Con mẹ nó, hôm nay nói chuyện công kích mạnh như vậy, có bệnh sao?"

Thẩm Minh Lãng cũng coi như không nghe thấy. Lại nói tiếp, lúc trước là ba hắn làm cầu nối sau đó thuê nhà xưởng, hiện tại nợ tiền thuê nhà, mọi người đều khó xử. Dù chỉ mới trì hoãn một tháng, cuối cùng chắc rồi cũng sẽ trả. Nhưng bạn còn ở trước mặt chủ nợ múa máy cái rắm gì? 

Lúc này, lại có hai người bạn của Thẩm Minh Lãng đến trễ đi vào phòng riêng. Không ít người lập tức ồn ào, muốn bọn họ bị phạt rượu, bầu không khí mới có chuyển biến.

Ăn xong, Lâm Lộc cảm thấy ngồi đối diện những người đàn ông này, nói chuyện đều rất nhàm chán, lúc thì tán gẫu xe cộ, lúc thì thảo luận giá nhà, lúc thì là giá cổ phiếu...  

Hoàn toàn không thể hiểu được.

Cô thầm nghĩ: “Vẫn là lần trước ăn ở nhà hàng Kim Sa thú vị hơn.”

Lâm Lộc cảm thấy Trình Trục nói chuyện thú vị hơn những người này rất nhiều.   

Ừm, dáng vẻ cũng đẹp hơn bọn họ nữa.   

Sau bữa ăn, Thẩm Minh Lãng bắt đầu tổ chức hoạt động thứ hai, nói hắn mở một phòng riêng, mọi người cùng đi ca hát uống rượu.   

Khi cả nhóm đi đến bãi đậu xe, Lưu Hoành Kính và người đàn ông đeo kính bên cạnh đặc biệt nhìn về phía Trình Trục để xem hắn lái loại xe gì tới. Đàn ông chú ý đến ô tô nhiều hơn và việc họ ngắm nhìn chúng là điều rất bình thường. Cuối cùng, bọn hắn chỉ nhìn thấy Trình Trúc ngồi trên chiếc Mercedes-Benz cỡ lớn của Giang Vãn Châu.

Sau khi lên xe, Giang Vãn Châu còn không quên dặn dò Trình Trục: "Tôi nói trước cho cậu biết, mấy người bạn này của Thẩm Minh Lãng đều sẽ theo hắn uống rượu đến sáng! "   

“Lát nữa đừng chơi quá muộn, đi chơi một lúc cho hắn chút thể diện là được. Nếu không tối nay cậu chắc chắn ôm bồn cầu cả đêm.”

Trình Trục liếc nhìn hắn: "Sao vậy, cậu đã từng uống rượu với họ à? Hình như đang sợ hãi nha."

"Đúng vậy, một đám dã thú, tửu lượng rất khá! Tôi không chịu được khiêu khích, ai đến cũng đều tiếp." Giang Vãn Châu nói.

"Được, hiểu rồi." Trình Trục ghi nhớ trong lòng. Nói xong lại bổ sung thêm: “Khi Lâm Lộc rời khỏi thì chúng ta cũng đi luôn.”

Nghe vậy, Giang Vãn Châu kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn: "Con mẹ nó cậu định cua Lộc tỷ?"

"Đúng vậy." Trình Trục nói.

"Mẹ kiếp cậu còn dám thừa nhận!" Giang Vãn Châu mắng hắn: "Lần trước không phải còn trang bức, bảo tôi gọi một tiếng anh rể sao?”

“Không sai, chị họ cậu tôi thấy cũng rất vừa mắt."

Giang Vãn Châu trợn mắt, oán khí ngập trời: “Cút cho tôi.”

Cậu là cái thá gì mà dám to gan tán tỉnh Tiểu Lộc tỷ, lại còn dám để mắt tới cả chị họ tôi. Đi chết đi!

“Được”. Trình Trục đang ngồi ở hàng ghế phụ của chiếc Mercedes-Benz Big G lập tức tháo dây an toàn, sau đó là bước xuống chẳng thèm quay đầu nhìn lại, hắn đi tới chiếc Landrover của Thẩm Khanh Ninh.

Hắn gõ cửa xe, Lâm Lộc đang ngồi ở ghế phụ thấy thế thì vội vàng mở cửa sổ, Thẩm Khanh Ninh chỉ vừa đặt tay lên vô lăng để chuẩn bị xuất phát cũng hơi bất ngờ nhìn hắn.

“Hôm nay Giang Vãn Châu lại giận rồi, còn đuổi tôi xuống xe, có thể cho đi nhờ không”

Hạnh phúc thật, được ngồi trên xe của mỹ nữ~

Cứ như vậy, Trình Trục bước lên chiếc xe Landrover của Khẩm Khanh Ninh trước vẻ mặt sững sờ của Giang Vãn Châu, chẳng những thế hắn còn kéo cửa sổ xuống mà vẫy tay chào tạm biệt người kia để chọc tức.

"Tức chết ta! Tức chết ta!" Tiểu Giang bực đến đỏ bừng cả mặt, hắn vội vàng đưa tay lên quạt mát cho chính mình.

Đương nhiên là đi tiệc phải uống rượu nên phải thuê tài xế riêng đưa đón.

Cuối cùng, nhóm Trình Trục tới KTV đầu tiên. Hôm nay đoán chừng chỉ có hơn chục người đến dự nhưng Thẩm Minh Lãng lại gọi rất nhiều món. Đồ uống cũng đã được để sẵn trên hai mặt bàn.

Trình Trục đi ngang qua, trong lòng thầm thắc mắc: "Chậc, chưa gì đã bày ra hai bình rượu Hennessy XO rồi à?"

Một bàn là hai bình, chỉ tính riêng bốn bình này thôi, giá cả cũng không thấp. Hắn thầm nghĩ: "Thẩm Minh Lãng dù gì cũng là chủ của một quán bar, không biết hắn có phân biệt được rượu thật rượu giả không nhỉ? Tuy nhiên thật giả đôi khi không quan trọng, đám người này chỉ cần nhìn giá tiền là đủ rồi."

"Còn có hẳn phòng riêng để dùng cho việc chơi bài và uống rượu, thật hay giả gì thì cũng để uống mà thôi." Hắn lại tiếp tục tự giải đáp chính thắc mắc của chính mình.

Chẳng bao lâu mọi người sẽ có mặt đông đủ. Căn cứ vào luật lệ mà Thẩm Minh Lãng đưa ra thì bọn họ phải gặp mặt nhau trước sau đó buổi tiệc mới bắt đầu. Còn về phần karaoke thì uống xong mới được hát, hát xong rồi thì không được uống nữa.

Vì Thẩm Khanh Ninh cũng tới cho nên Thẩm Minh Lãng không dám chọn phòng karaoke “tay vịn”. Kết quả là Trình Trục không được nhìn thấy mấy cái tượng kinh điển mà thường xảy ra trong những đêm tiệc tùng vào đêm tối: Đại ca, chớ có sờ mó, chúng ta cùng lên hát một bài đi.

Hắn ngồi ở bên cạnh Giang Vãn Châu, Trình Trục trông thấy tiểu Giang tổng đang nhìn chằm chằm vào mấy ly rượu với vẻ mặt thống khổ. Lý do rất đơn giản, đối với những học sinh đã tốt nghiệp cấp ba thì việc uống rượu bia cũng không phải lạ lẫm gì. Rượu ngoại pha lẫn với đồ uống, hoặc tương tự đều được. Nhưng nếu uống trực tiếp rượu nguyên chất thì có hơi khó nuốt.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!